SAI LẦM CHẾT CHO ĐIỂM TỰ SỐC: GIA ĐÌNH VÀ NHẬN CHỨNG VỤ LẬT TÀU DU LỊCH VỊNH XANH 58
Anh Nguyễn Hồng Quân, sinh năm 1985 quê Nghệ An, là một trong số ít người may mắn sống sót sau vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 trên vịnh Hạ Long. Trong ký ức vần còn ám ảnh, anh nhớ lại thảm kịch đã cướp đi sinh mạng của 35 người và khiến 4 người khác mất tích trong hoàn cảnh vô cùng kinh hoàng.
Anh Quân kể lại, sáng ngày 19/7, sau khi hoàn thành công việc tại Quảng Ninh, anh thưởng thức cà phê ở phường Bãi Cháy và nảy sinh ý định tham quan các hang động ngoài khơi. Khoảng 12h55, tàu bắt đầu hành trình từ Cảng tàu khách quốc tế Hạ Long trong tiết trời nắng đẹp. Tuy nhiên, chỉ sau chưa đầy nửa giờ, mưa lớn bất ngờ ập đến, kèm theo gió dữ dội và sóng cao khiến con tàu chao đảo dữ dội. Trong tích tắc, con tàu bị lật úp trong cơn thảm họa.
Theo lời kể của anh Quân, trước lúc chìm vào bóng tối, anh nghe thấy tiếng hét thất thanh của một nữ nhân viên làm trong quầy bếp. Khoang khách trở nên hỗn loạn, rồi nhanh chóng im lặng bất thường. Trong giây phút định thần, anh nghĩ đến khả năng không thể thoát khỏi thảm họa đó.
May mắn, trong dòng chảy sinh tử, anh phát hiện ánh sáng le lói từ khu vực bếp và đã lần theo cầu thang để tìm lối thoát khỏi thân tàu. Cố gắng bơi về phía mặt nước, anh thấy một chiếc ghế gỗ trôi nổi, có lẽ bị văng ra từ con tàu. Như một chiếc phao cứu sinh giữa biển khơi, anh dồn toàn lực giữ lấy chiếc ghế để giữ vững sự sống.
Trong thời điểm đó, ba người đàn ông khác cũng trồi lên khỏi mặt nước và bám lấy vật dụng này. Tuy nhiên, sau khoảng 15 phút cố gắng, một người đàn ông khoảng 40 tuổi, quá đuối sức, đã buông tay và chìm dần vào biển. Trước khoảnh khắc đó, ông còn thốt ra câu từ biệt khiến anh Quân không khỏi bị ám ảnh: “Thôi chào anh em, tôi đi”.
Ba người còn lại cố gắng bơi về hướng tàu thuyền qua lại, hy vọng mong manh được cứu giúp. Giữa biển mênh mông, họ không ngừng hét cầu cứu, vẫy tay trong tuyệt vọng.
Cuối cùng, sau hơn 3 giờ vật lộn trong nước, một ngư dân đi gần đó đã nghe thấy tiếng kêu yếu ớt và kịp thời tới ứng cứu, đưa các nạn nhân lên bờ. Anh Quân chia sẻ, nếu trôi thêm một giờ nữa, có lẽ không còn cơ hội sống sót. Khi được cứu, tất cả đều kiệt sức, tay chân tê cứng, chỉ còn bám vào chiếc ghế để giữ mạng sống.
Anh Vũ Anh Tú, sinh năm 2000, thủ thủ tàu Vịnh Xanh 58, là người chứng kiến trực tiếp sự việc. Chịu shock sau vụ tai nạn, anh kể lại: thuyền lật trong vòng chưa đầy 10 giây, khiến gần 50 hành khách và thuyền viên không kịp phản ứng. “Tôi đang trong cabin thì sự việc diễn ra quá nhanh, không kịp làm gì. Khi tàu lật úp, tất cả đều tối om, rồi tôi chỉ còn thấy mình thoát ra ngoài biển mà không rõ bằng cách nào,” anh Tú chia sẻ.
Anh dùng kỹ năng bơi lội để thoát thân qua một ô cửa kính đã vỡ do va đập. Trong cảnh hỗn loạn, anh bị va đập và xây xát, nhưng may mắn thoát khỏi tàu. Sau đó, anh quan sát, trấn tĩnh và cố gắng bơi xa khỏi khu vực tàu bị lật.
Giây phút được cứu làm nổi bật trong ký ức của anh Tú hơn là vụ tai nạn. Khi cả ba người, anh Quân và một người tên Mai Quân Hải, đều mệt mỏi và ướt sũng sau nhiều giờ chống chọi nơi biển khơi, đã nghẹn ngào thốt lên: “Chúng ta được cứu rồi…”.
Thảm kịch lật tàu Vịnh Xanh 58 vẫn là một bài học đau đớn về an toàn, về sự canh cánh của những người sống sót và những người mất tích, về những phút giây sinh tử trôi qua trong gang tấc trên biển cả.