BÀ MẸ TRUNG QUỐC BỊ CÁO LỪA, 20 NĂM GỒM GÓP TIỀN CHO CON TRAI PHẢI TRẢ GIÁ ĐẮT GIÃ Sau hai thập kỷ tin tưởng và hy sinh, cuối cùng bà Tú Hoa mới biết rằng số tiền tích cóp ước ao dành cho tuổi già bị chính con trai ruột phản bội lấy mất trong âm thầm Những câu chuyện về lòng tin và phản bội trong gia đình vẫn luôn gây sốc, nhưng của bà Tú Hoa lại đặc biệt hơn cả. Trong buổi sáng tháng 9 mát mẻ tại Hàng Châu, bà cẩn thận sắp xếp lại tập hồ sơ bảo hiểm đã theo bà suốt 20 năm qua, như một phần ký ức về những hy vọng và nỗ lực cuối cùng để tự lo lắng cho cuộc sống sau này. Với chiếc áo dài tay màu be, mái tóc búi gọn gàng, bà mang theo chiếc túi hồ sơ cũ kỹ, tới công ty bảo hiểm để tiến hành thủ tục tất toán hợp đồng – khoản tiền mà bà tin rằng đủ để giữ vững tuổi già không làm phiền con cái. Tuy nhiên, trò chuyện với nhân viên tại quầy tiếp tân, bà nhận ra sự thật phũ phàng: những giấy tờ bà đem theo hoàn toàn không liên quan đến công ty này. Những tờ giấy bà gọi là hợp đồng bảo hiểm chỉ là bản sao sơ sài, không có mã số hay dấu mộc chính thức. Người nhân viên kiên quyết khẳng định: “Chị ơi, đây không phải hợp đồng bảo hiểm của công ty chúng tôi.” Sốc nặng, bà Tú Hoa cuống quồng tìm kiếm câu trả lời trong đống giấy tờ cũ, nhưng tất cả đều vô vọng. Đầu óc bà như bị quay cuồng trước sự thật phũ phàng: 20 năm qua, bà đã gửi tiền đều đặn cho con trai trưởng là Lý Khải, người đã cam kết mua bảo hiểm nhân thọ cho bà. Trong ký ức, bà còn nhớ rõ những lần con khoe khoang: “Mẹ cứ yên tâm, con mua bảo hiểm cho mẹ, đến lúc tuổi già mẹ sẽ có khoản tiền lớn.” Thế nhưng, khi cảnh sát tra hỏi, rõ ràng dấu vết chuyển khoản tiền hàng năm đều cho tài khoản cá nhân của Khải, chứ không phải của công ty bảo hiểm. Người con trai giờ đã 40 tuổi, làm ăn thất bại, nợ nần chồng chất, thừa nhận rằng ban đầu có ý định mua bảo hiểm cho mẹ, nhưng vì khó khăn kinh doanh, anh đã lấy tiền của mẹ để xoay xở rồi giấu kín mọi chuyện. “Con xin lỗi mẹ, con thật sự định mua bảo hiểm cho mẹ, nhưng công việc làm ăn thất bại, con lấy tiền của mẹ để tiếp tục cố gắng. Đến lúc không còn khả năng, con mới dám nói thật,” Khải rối rít khóc trong phòng xét xử. Bà Tú Hoa nghe những lời này như dao cắt sâu vào tim, bà đã chắt chiu từng đồng tiền mặt trong suốt 20 năm, để rồi cuối cùng phát hiện rằng tất cả những gì bà nghĩ mình làm là nghĩa vụ của người mẹ đã bị chính con trai phản bội. Bà nghẹn ngào: ‘Số tiền đó là cả mạng sống của mẹ, sao con có thể làm thế?’ Khải quỳ xuống xin mẹ tha thứ, nhưng trái tim bà đã đóng băng. Vụ việc nhanh chóng lan truyền trong cộng đồng, gây xôn xao và thương cảm. Nhiều người hàng xóm khuyên bà kiện ra tòa, đòi lại số tiền đã mất. Sau ba tháng chuẩn bị, phiên tòa cuối cùng cũng diễn ra, kết luận buộc Khải phải hoàn trả toàn bộ số tiền cùng lãi suất phát sinh, và phần còn lại của gia đình, gồm chồng cũ và em trai, đều chung tay giúp anh trả dần. Ngày rời tòa, bà Tú Hoa trầm lặng, ánh mắt không còn căm phẫn mà chỉ còn mệt mỏi. Trong cuộc phỏng vấn, bà chia sẻ: “Không, tôi không hối tiếc. Tôi muốn con tôi hiểu rằng lòng tin của cha mẹ không phải là tấm ngân phiếu vô hạn. Nếu hôm nay tôi im lặng, con sẽ không trả giá cho hành động của mình. Đây là bài học cuối cùng dành cho nó.” Câu chuyện của bà nhanh chóng trở thành đề tài bàn luận sôi nổi trên mạng, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự tỉnh táo trong quản lý tài chính và việc kiểm tra giấy tờ hợp đồng kỹ lưỡng. Bà ngồi trước bàn thờ chồng, thắp nén nhang, thầm thì: “Ông à, tôi đã cố gắng giữ gìn gia đình, dù đau đớn, nhưng tôi tin mình đã làm đúng. Từ nay, tôi sẽ tự lo lấy tuổi già của chính mình.” Những câu chuyện về lòng tin, phản bội và nghị lực của bà Tú Hoa gửi gắm thông điệp mạnh mẽ đến mọi người về giá trị của sự tỉnh táo và trách nhiệm trong gia đình và xã hội.
