BẠN SẼ KHÓC THEO HÀNH TRÌNH MẤT TÍCH 14 NĂM CỦA DU HỌC SINH ĐỨC

TỪ SINH VIÊN ƯU TÚ ĐẾN NGƯỜI VÔ GIA CƯƠNG LAO ĐAO TRÊN ĐẤT KHÁC

Năm 1995, niềm vui vỡ òa trong gia đình Tào Dương khi cậu học sinh nhỏ bé nhận tin đỗ vào Đại học Trùng Khánh, một trong những trường thuộc nhóm 985 danh giá của Trung Quốc. Thời điểm đó, việc vào đại học đã là điều hiếm hoi, chưa nói đến các trường trọng điểm, khiến gia đình ông tràn đầy tự hào và kỳ vọng về tương lai tươi sáng cho cậu con trai nhỏ. Sau đó không lâu, Tào Dương còn giành được suất du học tại Đức, một cơ hội hiếm có mà hàng triệu người mơ ước.

TỪ ĐỌC SÁCH, TỪ THẦY CÔ ĐẾN ƯỚC MƠ ĐẾN CHÂN TRỜI ÂU

Sinh năm 1977 tại Hàm Dương, Thiểm Tây, trong một gia đình trọng truyền thống học hành, Tào Dương từ nhỏ đã nổi bật với trí thông minh vượt trội, chăm chỉ và luôn đứng đầu lớp. Mọi người đều gọi ông là “thiên tài”. Những thành tích xuất sắc của ông qua các năm đã khiến ông tự tin và đôi phần kiêu ngạo. Khi bước vào đại học, ông tin rằng mọi thứ sẽ vẫn dễ dàng như trước, nhưng nhiều thử thách đã chờ đợi phía trước.

Khác với hình ảnh “ngôi sao lớp học” thuở nào, môi trường cạnh tranh khốc liệt tại đại học Trùng Khánh đã làm Tào Dương cảm nhận rõ rệt khoảng cách giữa mình và các bạn cùng lớp. Những ngày tháng đó là thời kỳ thất vọng, khi học lực sa sút và cảm giác tự ti ngày càng lớn dần. Khi một kỳ thi quan trọng trượt, ông đã không thể tốt nghiệp như dự định, gây thất vọng tràn trề cho gia đình và chính bản thân.

NGHỀ VỤNG VÀ BẢN NGÃ TỪ KHI ĐẾN ĐẠI HỌC

Nguyên nhân thực sự dẫn đến thất bại của Tào Dương không chỉ nằm ở kết quả học tập. Ông lớn lên trong vòng tay bảo bọc của cha mẹ, thiếu kỹ năng sống thiết yếu như nấu ăn, giặt giũ, tự chăm sóc bản thân. Khi trở thành sinh viên, những việc nhỏ nhặt này đã trở thành thử thách lớn, khiến ông thường xuyên bị bạn bè cười chê, tự ti và dần rút lui khỏi xã hội.

Áp lực tâm lý tích tụ, cộng thêm sự vụng về trong sinh hoạt, khiến tinh thần Tào Dương ngày càng suy giảm. Đến một kỳ thi quan trọng, ông không thể qua nổi môn học, đồng nghĩa với việc phải bỏ học giữa chừng. Sau đó, cha mẹ ông mỗi lần nhìn thấy con trai ngày càng lạc lõng đều đau lòng vô hạn.

BƯỚC NGOẶT TỨ XUYÊN VÀ KHỞI ĐẦU MỚI

Nhờ sự hỗ trợ của gia đình, ông chuyển sang Học viện Ngoại ngữ Tứ Xuyên, chuyên ngành tiếng Đức. Lần này, ông cố gắng hòa nhập và nhanh chóng lấy lại phong độ. Với thành tích nổi bật, Tào Dương đã có cơ hội sang Đức du học, trở thành niềm tự hào của gia đình và cả cộng đồng.

Thời gian đầu tại đất khách quê người là giai đoạn đẹp nhất trong cuộc đời ông. Ông vừa học giỏi, vừa đi làm thêm để tự trang trải cuộc sống, đồng thời học cách sống tự lập, chăm sóc bản thân và trân quý những niềm vui nhỏ nhặt trong lao động.

TỰA ĐƯỜNG TRÊN CHUYẾN ĐI ĐỨC ĐỔI THAY

Tuy nhiên, cuộc đời vẫn có những thử thách thử thách hơn nữa. Sau những tháng ngày ổn định, Tào Dương bị cảnh sát phát hiện làm thêm quá số giờ quy định, hơn nửa năm thay vì 90 ngày theo điều khoản cho sinh viên quốc tế. Dù cố gắng giải thích, ông vẫn bị yêu cầu phải rời khỏi Đức và về nước.

MỌI GIAN NAN BÙNG NỔ: MẤT HỒ SƠ VÀ KỲ VỌNG

Không từ bỏ nỗ lực, Tào Dương nộp hồ sơ xin đi du học lại nhưng, trong quá trình làm thủ tục, ông phát hiện hồ sơ cá nhân bị thất lạc mất giấy tờ, không thể chứng minh học lực hay xin visa, khiến mọi ước mơ gần như tan biến. Trong tuyệt vọng, ông không dám về nhà vì sợ thất vọng của cha mẹ, mà chọn cách rời quê đi làm thuê sống qua ngày.

Vất vả, thiếu thốn, không còn gì, ông đành lên thành phố Quảng Châu hy vọng bắt đầu lại cuộc đời. Nhưng vận rủi chưa thôi rủ xuống, vừa xuống xe, ông bị móc mất ví, mất hết giấy tờ và tiền bạc. Từ một sinh viên ưu tú trong mắt mọi người, Tào Dương trở thành người vô gia cư, sống lay lắt trong mùa đông giá buốt, tóc dài rối bơm, người bốc mùi, không nơi nương tựa.

GẶP GỠ DIỄN RA SAU 14 NĂM LANG THANG

Năm 2018, trong chiến dịch thiện nguyện “Để tình yêu trở về”, nhóm tình nguyện viên vô tình phát hiện ra Tào Dương tại một góc phố nhỏ. Khi đó, ông co ro vì lạnh, trên người chỉ chiếc áo cũ kỹ. Ban đầu, ông im lặng khi được hỏi chuyện, nhưng khi nghe ông tự xưng từng là du học sinh Đức, mọi người không khỏi xúc động.

Sau sự giúp đỡ về mặt vệ sinh và chăm sóc sức khỏe, gia đình ông đã được liên hệ và cuối cùng, Tào Dương đồng ý trở về để đoàn tụ. Khi gặp lại con, người mẹ đã bật khóc trong niềm xúc động. Người đàn ông từng làm cả làng tự hào nay chỉ còn dáng gầy guộc, khô cằn nhưng vẫn còn sống.

TRỞ VỀ VỚI SỰ HỒI SINH MỎI MÒN

Sau khi trở về nhà, Tào Dương được đưa đi điều trị tâm lý, dần ổn định cuộc sống. Quãng thời gian lang thang đã mài mòn nhiều kiêu hãnh, ông trở nên điềm tĩnh, hiểu đời hơn. Hiện tại, ông đang học cách sống lại từ những điều nhỏ bé nhất: tự chăm sóc bản thân, tìm việc ổn định và hàn gắn mối quan hệ gia đình.

Câu chuyện của Tào Dương khiến nhiều người suy ngẫm về sự quan trọng của kỹ năng sống và định hướng đúng đắn trong cuộc đời. Từ một tượng đài tự hào đến cảnh màn trời chiếu đất, tất cả đều bắt nguồn từ những mất mát tưởng chừng nhỏ nhặt, nhưng đã ảnh hưởng sâu sắc đến cả cuộc đời ông. Số phận vẫn còn dành cho ông cơ hội để bắt đầu lại, nếu còn niềm tin và ý chí vượt lên số phận.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *