KHÁN GIẢ CHƯA TỪ BỎ CẦU TRÚC MỚI, DỊU DÀNG MÀU NẮNG VẪN GÂY BẤT NGỜ TẬP CUỐI!

BỘ PHIM VIỆT GIỜ VÀNG DỊU DÀNG MÀU NẮNG: HÀNH TRÌNH ĐAU ĐỚN VỚI KẾT THÚC GIAN TRÁ

Sau hành trình kéo dài 40 tập đầy thử thách, bộ phim Việt giờ vàng Dịu Dàng Màu Nắng đã chính thức khép lại trong sự bất mãn của khán giả. Dù lấy tiêu đề mang tính chữa lành, nhẹ nhàng, nhưng nội dung lại khiến người xem phải trải qua những cung bậc cảm xúc khắc nghiệt, không một nhân vật nào thực sự bình thường, ngoại trừ bé Khoai – cậu bé còn học mẫu giáo duy nhất trong phim.

Trong tập cuối, nhiều vấn đề tưởng như đã được giải quyết nhanh chóng chỉ trong phút chốc. Thảo (Mai Huê), nữ phụ từng làm loạn cả xóm trọ, bóc trần bí mật của các nhân vật, gây tan vỡ tình bạn và làm lộ rõ những thủ đoạn tăm tối, cuối cùng cũng được “bàn giao” trong khoảnh khắc. Cảnh căn bản như dấu mốc một năm sau, mọi câu chuyện đều được hợp thức hóa, cuộc sống của các nhân vật trở nên vui vẻ, giàu có hơn, đặc biệt là vợ chồng Lan Anh (Lương Thu Trang). Phim kết thúc bằng cảnh tất cả mọi người tụ họp, ăn uống, chụp ảnh kỷ niệm trong bộ đồ lộng lẫy, tạo hình lung linh hơn mọi khi – một kết thúc mang đậm tính công thức, đều đặn, và chẳng hề đem lại câu trả lời thực sự cho các vấn đề của nhân vật.

Phản ứng của cộng đồng mạng sau khi phim lên sóng thể hiện rõ sự thất vọng tràn trề. Bình luận về kết phim đa phần mang tính chê bai, như “Kết nhạt chưa từng thấy”, “Chạy theo KPI chứ có nội dung gì đâu”, “Chẳng hiểu là kết rồi hay gì nữa?”. Những lời chỉ trích này phản ánh sự mệt mỏi của khán giả sau một hành trình dài đầy những cảm xúc tiêu cực mà bộ phim mang lại.

Nội dung phim kể về một xóm trọ, nơi các cư dân trải qua đủ loại chuyện tình cảm, phản bội, phản kháng, bạo lực gia đình. Từ các mối quan hệ ngoại tình, thù ghét, đến những xung đột giữa các nhân vật, chẳng ai trong phim thực sự đáng cảm thông, khiến người xem khó có thể thiện cảm.

Chuyên gia nhận định rằng, bộ phim này cần ngừng việc “đánh tráo khái niệm chữa lành”. Một bài viết phản ánh rõ ràng: “Phim Việt giờ vàng đừng đánh tráo khái niệm chữa lành nữa!” và khuyến nghị cần xem lại cách xây dựng nội dung. Thậm chí, nhiều khán giả còn bày tỏ sự khó chịu khi nhân vật nữ chính Xuân (Ngọc Huyền) luôn bị ghét bỏ, bất chấp những nỗ lực của cô trong các tình huống khác nhau. Tình yêu của Xuân và giám đốc Phong – một motif quen thuộc của dòng phim “trai giàu – gái nghèo” – cũng gây tranh cãi dữ dội, bị coi là mang tính sáo rỗng và thiếu phát triển chiều sâu.

Mặc dù phim có những câu chuyện dễ thương, như mối quan hệ gương vỡ lại lành của Lan Anh và Bắc, nhưng những điểm sáng đó không thể cứu vãn được cái kết nhạt nhẽo và đầy đày đoạ của tác phẩm. Kết quả là, Dịu Dàng Màu Nắng bị xem như một trò cười, một phần thưởng cho những người thích đày đọa cảm xúc của chính mình qua màn ảnh.

Nhìn chung, bộ phim này không đủ sức làm dịu đi những nỗi đau, mà còn khiến khán giả cảm thấy mệt mỏi và thất vọng hơn bao giờ hết. Sau tất cả, có thể tạm kết luận rằng, Dịu Dàng Màu Nắng – một tác phẩm mang danh “giờ vàng” nhưng lại để lại ấn tượng buồn bực, tiếc nuối và đầy hẫng hụt trong lòng người xem.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *