HÀNH TRÌNH CỦA CÔ GÁI 22 TUỔI VƯƠN LÊN VỪA HỌC VỪA MƠ ỚC MƠ ĐH
Trong căn tin của Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên quận 6 (TP. Hồ Chí Minh), Như Quỳnh đang thưởng thức bữa trưa giản đơn nhưng đầy ý nghĩa. Đôi mắt cô lấp lánh niềm vui, chứa đựng những giọt nước mắt hạnh phúc mà với Quỳnh, đó là khoảnh khắc quý giá hơn bất cứ điều gì trên đời. Năm nay, cô gái 22 tuổi này vừa chính thức nhập học lớp 6C tại trung tâm GDTX, bước chân vào hành trình mới đầy thử thách nhưng cũng ngang tầm giấc mơ.
HÀNH TRÌNH ĐAU THƯƠNG, PHÙN THÂN CHO CON CHỮ
Ngày còn nhỏ, Quỳnh đã là một đứa trẻ của cuộc sống mưu sinh. Những năm tháng dài lấm lem, thiếu thốn đủ bề chưa từng khiến cô từ bỏ yêu thích học hành. “Khi bé, em cùng ngoại đi bán vé số dọc chợ Thị Nghè. Đêm đến, em và bà hay đào bới những bãi rác để tìm những rau thối hay trái cây còn ăn được,” Quỳnh trải lòng. Trường lớp đối với cô chỉ là nơi các bạn lớp ban ngày khoác đồng phục đẹp đẽ, còn em và những đứa trẻ mưu sinh trong bộ quần áo lấm lem, chân đi dép và tay cầm tập vở bắt đầu học Toán, Tiếng Việt như để giữ lấy chút hy vọng được trở về với cuộc đời bình thường.
Thế nhưng, cuộc đời vốn không khoan nhượng. Khi ngoại qua đời vì bệnh nặng, Quỳnh bơ vơ giữa thành phố chưa từng có người thân bên cạnh. Những ngày đến trường của cô bé ngày ấy trở nên dang dở, những ước mơ nhỏ nhoi cũng dần lụi tàn. “Tôi từng nghĩ cuộc đời mình sẽ mãi là bức tranh tối tăm, phải mưu sinh từng bữa, lấm lem và chẳng biết ngày mai ra sao,” cô thừa nhận.
TRỞ LẠI VÀ KHÁT VỌNG BỌC BIỂN
Dù cận kề những khó khăn, Quỳnh chưa từng từ bỏ tiếng nói của thanh xuân. Với ý chí kiên định, cô quyết tâm quay trở lại lớp 6 để học. “Ngay cả khi phải đi rửa bát thuê, em vẫn sẵn sàng,” cô nói. Trong những giờ nghỉ trưa, Quỳnh thường ngồi bên người chị quen, học ké từng phép toán, quy tắc chính tả như thể đó là cách giữ lấy mảnh đất kiến thức của riêng mình.
Chính sự ham học không nhỏ nhặt đó giúp Quỳnh tự mày mò, tự học đến trình độ lớp 9. Khi có trong tay bằng cấp sơ cấp, cô xin việc tại siêu thị, làm nhân viên bán hàng, có thu nhập ổn định để tự nuôi sống chính mình. Nhưng trong lòng, cô vẫn còn một khát vọng lớn lao: được mặc áo trắng tới trường, đi học và lấy bằng đại học – thứ mà cô từng mơ ước từ thuở bé.
BƯỚC ĐẦU VÀ ĐIỀU CHƯA BAO GIỜ BỎ CUỘC
Năm 2025, sau nhiều đắn đo, Quỳnh quyết định trở lại học để theo đuổi giấc mơ đại học. Nhìn lại quá trình mình đã trải qua, cô thổ lộ: “Em lo lắng về chuyện tiền học phí, cũng sợ sẽ không đủ để duy trì cuộc sống. Nhưng em không muốn bỏ cuộc, dù thế nào đi nữa, em cũng muốn được học, được đứng trên bục giảng, ít nhất trước tuổi 30.”
Ngày thứ hai, Quỳnh đã có mặt trong căn tin trường, ăn mì trộn, uống trà sữa như bao bạn học sinh khác. Đó không chỉ là một bữa trưa bình thường, mà là biểu tượng của hành trình vượt qua mọi thử thách để khẳng định bản thân. Có thể ai đó xem đó là cuộc sống thường nhật, nhưng với Quỳnh, đó là cả một hành trình dài nỗ lực không ngừng.
Thông điệp từ câu chuyện của cô gái 22 tuổi học lớp 6 này rõ ràng như một lời nhắc nhở sâu sắc rằng: Chỉ cần không từ bỏ, thì dù muộn hay sớm, ước mơ vẫn còn cơ hội để bắt đầu.